Site logo

để nhận đươc thông tin phù hợp với bạn

Dự án tình nguyện 2 tuần tại Nhật Bản

Sự may mắn thật sự đã đến với mình mọi người ạ!

Hello cả nhà!

Sau những ngày chỉ tập trung mải mê sống cho bản thân, làm việc kiếm tiền, đi du lịch…Mình nghĩ có lẽ đây là thời điểm mình nên tham gia một hoạt động nào đó vì cộng đồng. Thế là mình theo dõi một vài fanpage trên facebook liên quan tới các hoạt động tình nguyện cả trong nước lẫn quốc tế. Trong đó có V.GO.

Mình tham gia chương trình “Lucky Draw” do V.GO tổ chức và may mắn giành được chiếc vé đi tình nguyện 2 tuần tại 1 trong các nước châu Á. Mình chọn Dự Án Shirakami 2 diễn ra 1 tuần tại Nhật Bản. Thật may mắn, lúc đó mình nghĩ rằng sau những lần “Nhớ Nhật Bản quá” vu vơ trên facebook thì vũ trụ cũng đã đáp lời mình rồi.

Shirakami Sanchi là một di sản thế giới được UNESCO công nhận. Trước khi đi mình không tìm hiểu trước nhiều, nên khi chiếc xe chở mình lăn bánh dọc trên đường di chuyển từ nhà ga gần nhất tới camp, mình hoàn toàn bị choáng ngợp bởi thiên nhiên hùng vĩ nhưng cũng hiền hoà, yên bình tại đây. Trái tim yêu thiên nhiên của mình hoàn toàn bị chinh phục, mình không khỏi cảm thấy xúc động và hạnh phúc khi nhìn thấy những ngọn núi phủ xanh phía xa trùng trùng điệp điệp, đỉnh Iwaki hiên ngang, những con sông xanh biếc trải dài và những cánh đồng hoa, lúa rộng thênh thang, trên cao là bầu trời xanh ngắt. Mọi thứ sáng lấp lánh đẹp như trong mơ dưới ánh nắng mặt trời. Thời tiết lúc mình đến khoảng đầu giờ chiều, khoảng gần 20 độ C nên khá ấm áp.

Công việc tại Shirakami 2 không quá nặng nhọc. Thời gian biểu mỗi ngày thường diễn ra như thế này:

  • 7h: Dậy tập thể dụng
  • 7h30-8h: Chuẩn bị bữa sáng
  • 8h-8:30: Ăn sáng
  •  9h: Bắt đầu làm việc
  •  11h-1h: chuẩn bị bữa trưa, ăn trưa, nghỉ trưa
  •  1h: Làm việc

Thời gian buổi chiều khá thoải mái, nếu công việc không quá bận rộn, chúng mình có thể nghỉ ngơi sớm và thong thả đi chợ, chuẩn bị cơm tối và ăn cơm.

Việc nặng nhất trong workcamp: Bê đất (Chỉ có 2 thùng thôi, yên tâm nhé)

Thời gian buổi tối hoàn toàn tự do!

Ngày đầu đến camp, chúng mình kê lại tủ sách, dọn dẹp phòng học của trường Shirakami, đây là một trường học cũ, giờ trở thành nơi tổ chức các work camp – hướng tới bảo vệ Shirakami nói riêng và môi trường nói chung. Người quản lý nơi này là Bác Nagai – 72 tuổi. Trường học cũ này cũng là nơi ươm trồng các loại cây cho tới khi chúng trưởng thành để đem trồng tại quanh khu vực Vịnh Mutsu- nơi có nhiều loài sinh vật quý giá để làm giảm nhiệt độ xung quanh khu vực này, góp phần bảo vệ các loại sinh vật quý giá dưới nước.

Buổi đầu tiên bác Nagai giới thiệu về công việc và ý nghĩa của việc chúng mình sẽ làm trong work camp

Đây cũng là nơi chế biến lá, gỗ, hạt,… từ các loài cây ra các thành phẩm như đồ lưu niệm, nước hoa, tinh dầu và các sản phẩm chăm sóc sức khoẻ khác…

Nhưng lần này, nhiệm vụ chính của chúng mình là di rời các cây đã lớn trồng tại trường Shirakami tới khu vực ven vịnh Mutsu và trồng tại đây. Có sức người và mọi người đều siêu khoẻ nên công việc diễn ra khá suôn sẻ, tuy thời tiết có hơi nắng một chút vì chúng mình làm vào giữa trưa nhưng những tán thông cao chót vót cũng làm vơi đi cái nóng nực đó rồi.

Ngoài công việc chính kể trên thì chúng mình làm việc chủ yếu tại trường, di chuyển gỗ táo- Thứ mà bác Nagai xin được từ một người bạn rồi tự mình cưa nhỏ, vận chuyển chúng về trường học- xếp chúng lại ngăn nắp để dùng làm nhiên liệu đốt củi cho mùa đông; tháo những tấm gỗ chắn tuyến trên các khung cửa sổ, dựng nhà kính, … đều là các công việc nhẹ nhàng không quá mất sức. Thời gian làm việc có thể cùng trò chuyện, chia sẻ về nhiều chủ đề với các bạn cùng team.

Cùng Nining chuẩn bị cơm tối.

Bữa tối giao lưu văn hoá ăm thực. Lặn lội đi chợ mua nguyên liệu để làm nem cuốn

Cùng camp với mình là 1 leader người Nhật – Moro, bạn ấy là nhân viên của NICE – đơn vị kết nối đầu Nhật Bản. Bình thường người của NICE sẽ không tham gia trực tiếp, nhưng vì bạn ấy rất muốn đến Shirakami vì vẻ đẹp của nơi đây nên đã tham gia. Ngoài ra là 2 chị người Indonesia (Nining, Alfu)- giảng viên Đại Học, 1 bạn người Taiwan (Charlie) – 1 lập trình viên, 1 chú người Nhật (Kaz)- đã nghỉ việc lập trình viên được 2 năm, và 1 supporter của bác Nagai (Kurima). Còn một người phụ nữ hỗ trợ camp, hay mang đồ ăn thêm tới cho tụi mình, là Zin. Chúng mình gắn kết nhanh chóng với một tinh thần giao lưu, học hỏi, thân thiện, lịch thiệp. Gặp gỡ những người khác văn hoá, đến từ những đất nước khác nhau, ăn những món ăn hàng ngày khác nhau, công việc khác nhau, trải nghiệm sống khác nhau, … đã đem đến những kiến thức mới mẻ và nhiều câu chuyện thú vị. Là chuyện người theo Đạo Hồi như Nining và Alfu sẽ không ăn thịt lợn, không uống bia rượu, nhưng có thể ăn thịt gà, tôm, cá… Họ cầu nguyện mỗi ngày, nhiều lần trong một ngày, họ có những món ăn rất cay và có một gói gia vị cay nhiều level để thêm vào bất cứ món ăn nào tuỳ thích… Là chuyện Kaz đã từng đi tới 75 quốc gia và có một lần ăn bánh trong 1 cửa hàng và tỉnh dậy thì thấy mình đang nằm trong 1 bệnh viện gần Đại Sứ quán Nhật tại Tanzania.

Là chuyện của Charlie – một người trẻ Đài Loan với lập trường chính trị vững vàng, những câu chuyện về gói bimbim QuayQuay, anh nói rằng QuayQuay mang ý nghĩa tốt nên nhiều người Đài Loan sẽ đặt nó tại bàn làm việc, vv… để mong mọi chuyện luôn suôn sẻ. Là Kurima với khả năng đặc biệt có thể ghi nhớ hình ảnh rất lâu nhưng lại không thể ghi nhớ được về các ký tự nên sẽ không thể nhớ được tên của mọi người (Thật may là đã nhớ tên mọi người trong camp rồi LOL). Là bác Nagai- linh hồn của Shirakami, đã lớn tuổi nhưng vẫn miệt mài làm việc từ sáng tới tối, tài nghệ lái xe siêu lụa, bác tự tìm tòi học hỏi để làm ra các sản phẩm thương mại của riêng Shirakami, có thể nói thao thao bất tuyệt về những nội dung như nhân sinh quan, thế giới quan, …

Bức ảnh của buổi đi chơi tại nhà bác Kamata (bạn của bác Nagai) khá vui. Chúng mình ngủ lại đây 1 đêm, cực kỳ đáng nhớ!

Còn vô vàn những điều khác, mà chỉ cần chủ động học hỏi, mình có thể thêm vào vốn tri thức của mình, được truyền cảm hứng, từ những người bạn quốc tế.

Mục đích ban đầu của mình là cho đi, nhưng sau cùng vẫn là được nhận quá nhiều. Chuyến đi này khi đi chỉ có một mình, nhưng mình đã đi, và đã có thêm nhiều người bạn đồng hành quý báu.

Mình cảm ơn V.GO đã cho mình cơ hội được tham gia dự án này.

Chia sẻ bài viết:

Chủ đề liên quan