Những ngày tháng tuyệt vời nhờ VGO – Vietnam Global Outreach, và SEEDS Iceland cùng những người bạn từ French, Đức, Hongkong, Finland, Korea, Spain, Mexico, etc
Quyết định đi châu Âu nói chung và đi Iceland nói riêng của mình thì thực ra nó cũng nhanh chóng lắm, chứ không phải kiểu suy nghĩ chín chắn gì đâu ạ =]] Một ngày hạ sang thu, tự nhiên thấy một năm sắp hết, mà chưa kịp làm gì cho bản thân, vậy là chốt cái camp hunting for Aurora ở Iceland trong vài ngày. Tốn 1 tháng làm lại passport, rùi làm hồ sơ visa các kiểu, chạy tới chạy lui, cuối cùng 18 bay thì mùng 4 t cũng nhận được visa Tưởng ở nhà rồi chớ :))
Chứng kiến tận mắt cảnh cực quang tại Iceland
Lúc đi thì cũng không mong ước gì, chỉ là đi vậy thôi, con bạn t nó bảo, sao m đi mà ko tính toán kĩ gì z. Cái mình nghĩ, ừ, mình hơi ẩu nhỉ. Nhưng mà thôi, xởi lởi bà cho :)) Bà cho t một chuyến đi vô cùng vui vẻ và hạnh phúc. T được gặp gỡ rất là nhiều bạn bè, mỗi người một tính cách khác nhau, một văn hoá khác nhau, và một ngôn ngữ khác nhau nữa. Đây cũng không phải là camp đầu tiên, nên may quá, t cũng nhanh chóng học được cách hoà hợp, chấp nhận sự khác biệt và biết cách là chính mình nhiều hơn. T cảm nhận được sự thuần khiết trong những tâm hờn mới, t cảm thấy cuộc sống của mình rực rỡ hơn.
Hòa cùng các TNV quốc tế khác
Đi đến những vùng đất mới, t hiểu hơn về lịch sử, văn hoá, con người và thiên nhiên nơi đó. Những thứ trong sách vở mà trước đây t phải vận dụng hết công lực để tưởng tượng được, thì bây giờ t đã tận mắt được thấy, được cảm nhận. Đó là những tảng băng từ hàng triệu năm đang tan dần, đấy là những vùng đất luôn vận động với những ngọn núi lửa luôn âm ỉ, đó là dải cực quang tuyệt đẹp mà mẹ thiên nhiên đã vô cùng yêu thương cho t thấy được, đó là tuyết, là băng, là lũ chim cực nghịch ngợm, đó là Iceland, một đất nước có cả băng và núi lửa, là nơi mà bọn chim chóc được bảo vệ và có thể sống vô cùng thoải mái, tự nhiên. Điều mãn nguyện nhất khi t ở đây là mỗi sáng được nghe lũ chim kêu tíu tít, thay vì tiếng xe chạy, tiếng người la lối. Đó cũng là khi t thấy đất nước mình còn cần bàn tay xây được của tuổi trẻ nhiều hơn nữa, để cùng nhau bảo vệ môi trường, bằng những hành động thiết thực chứ không phải phong trào.
- Là phân loại rác, là chủ động chia giấy, chai lọ nhựa, thực phẩm riêng; là tôn trọng tự nhiên, biết dùng vừa đủ.
- Là biết bảo vệ sự yên tĩnh chung, không gây quá nhiều tiếng ồn không cần thiết.
- Là chọn bật máy lạnh vừa đủ, chứ đừng mở tới 23 24 hoặc nhỏ hơn rồi trùm mền, bận áo ấm giữa tiết trời oi bức.
- Là chọn bật máy sưởi vừa đủ, chứ đừng mở 29 30 độ rồi bận quần đùi trong nhà giữa trời gió rét.
- Là chọn dùng túi tái chế khi đi siêu thị, là hạn chế dùng túi ni lông, là dừng việc chạy theo thời trang mì ăn liền
- Nhường 1 chút của bản thân, để yêu thương hơn những món quà của tự nhiên. Đừng để mất đi rồi treo khung ảnh kể lại với con cháu. Bạn có chắc là con cháu mình sẽ tha thứ cho bạn không?
Note: Hoà không giàu, H chỉ có liều ăn nhiều thôi :))
Thân ái.